Lưu Bình, Dương Lễ chuyện ngày xưa
Giúp bạn học hành vượt nắng mưa
Tình nghĩa cao vời trời, biển rông
Thủy chung tình bạn vẫn như mơ
Sáng ngời chồng vợ vẫn tôn thờ
Dương Lễ nghĩ suy lúc bây giờ
Mình đỗ làm quan đời hiển đạt
Thương tình bạn trượt nỗi bơ vơ
Lưu Bình phận mỏng trách chi mây
Lười biếng làm sao đỗ đạt đây
Đêm thức giấc bẽ bàng mộng mị
Áo cơm nhờ bạn biết sao vầy
Quả cà cơm hẩm bạn thân đau
Mới thấy đời mình ế ẩm sầu
Chút của bố thí lòng hổ thẹn
Gắng vươn mình dậy giữa thương đau
Quang vinh sự nghiệp mới thành tài
Bạn gái tảo tần hẹn một hai
Trở lại cùng ai vui vẹn nghĩa
Thủy chung sau trước thật cao vời. VN