Lặng lẽ

Tím chiều giữa một hoàng hôn
Ngọt ngào tiếng sáo thả hồn theo thơ
Nắng tàn để đón đêm mơ
Chờ bình minh dậy mờ mờ hơi sương

 Vần thơ thả nỗi vấn vương
Cuộc đời còn đẹp nhiễu nhương bớt rồi
 Phận mình sống ở trên đời
Vui trong nhân nghĩa bồi hồi nhớ thương
 

Mặc cho chao đảo vô thường
Chân đi vẫn bước con đường lá rơi
Chồi non lặng lẽ mỉm cười
 Đang vươn sức sống dưới trời bao la

Ngậm ngùi thơ bỗng vỡ òa 
Bởi nghe lời gió ru ca tặng mình
Nỗi buồn giấu để làm thinh
Trái tim vẫn đập chung tình người ơi… 

5/5/2014
Hồ Minh Quang
Share on Google Plus

Hãy Cho Chúng tôi Biết Về Cảm Nhận Của Bạn!