(Hoa bài thơ “Tặng xuân già" của Lê Trọng Hồng)
Tháng bốn mùa hè giữa cuộc đời
Nắng vàng rực rỡ gió khơi khơi
Lang thang mình tớ tìm phiêu đãng
Vớ vẩn riêng ai để lá rơi
Tình cũ còn vương trong ánh mắt
Nỗi buồn đọng lại bặt tăm hơi
Dẫu hạ nắng mưa hay bất chợt
Vẫn thành qui luật chẳng hề vơi.
Nắng vàng rực rỡ gió khơi khơi
Lang thang mình tớ tìm phiêu đãng
Vớ vẩn riêng ai để lá rơi
Tình cũ còn vương trong ánh mắt
Nỗi buồn đọng lại bặt tăm hơi
Dẫu hạ nắng mưa hay bất chợt
Vẫn thành qui luật chẳng hề vơi.
VN
phụ chép: THƠ TẶNG XUÂN GIÀ
Thêm một lần xuân đến tặng đời
Đuổi mùa đông lạnh cuốn xa khơi
Lửa rơm trong bếp liu riu cháy
Mưa bụi ngoài sân lấm tấm rơi
Chè Thái vừa chuyên còn bốc khói
Rượu Vân mới rót đã xông hơi
Xuân già lom khọm qua ngang cửa
Sao chẳng vào thăm để chén vơi.
LÊ TRỌNG HỒNG