Dịch thơ Nguyễn Du 6



Bài 5: U cư

幽居
U cư
桃花桃葉落紛紛
Đào hoa đào diệp (1) lạc phân phân
門掩斜扉一院貧
Môn yểm tà phi nhất viện bần
住久頓忘身是客
Trú cửu đốn vong thân thị khách
年深更覺老隨身
Niên thâm cánh giác lão tùy thân
異鄉養拙初防俗
Di hương dưỡng chuyết (2) sơ phòng tục
亂世全生久畏人
Loạn thế toàn sinh cửu úy nhân
流落白頭成底事
Lưu lạc bạch đầu thành để sự
西風吹倒小烏巾
Tây phong xuy đảo tiểu ô cân (3)

Dịch nghĩa:

Ở nơi u tịch

Hoa đào lá đào rụng tơi bời
Cánh cửa xiêu vẹo che một gian nhà nghèo
Ở trọ lâu ngày quên lửng mình là khách
Năm chầy càng biết là cái già theo bên mình
Ở đất khách, nên nuôi cái vụng về để phòng thói đời
Sống đời loạn, muốn bảo toàn sinh mệnh từ lâu phải sợ người
Lưu lạc đến bạc đầu mà có nên chuyện gì đâu
Gió tây thổi rơi cái khăn đen nhỏ

Dịch thơ:

Đào hoa đào lá rụng liên miên
Một mái tranh nghèo cửa ngả nghiêng
Ở mãi nên quên mình khách trọ
Năm chầy mới biết tuổi già thêm
Khác quê nuôi vụng phòng ai biết
Thời loạn sợ người giữ mạng yên
Lưu lạc bạc đầu không tích sự
Gió tây rơi cả chiếc khăn đen.

                                      Đỗ Đình Tuân
                                        (dịch thơ)

Chú thích:

(1) Đào hoa đào diệp: Hoa đào rụng rồi đến lá đào rụng. Hết xuân hoa đào rụng, sang thu lá đào rụng. Ý nói hết xuân đến thu, tháng ngày đi vun vút.
(2) Dưỡng chuyết: Nuôi dưỡng sự vụng về. Lão Tử: "Đại xảo nhược chuyết"
大巧若拙

(chương XLV) Rất khéo léo dường như vụng về.
(3) Tiểu ô cân: Khăn đen nhỏ. Người giàu sang bịt khăn to lớn. Nghèo không sắm nổi khăn lớn, tạm bịt chiếc khăn nho nhỏ để che mái tóc bạc. Thế mà gió Tây (ám chỉ phong trào Tây Sơn của anh em Nguyễn Huệ) cũng thổi cho rơi mất ! Đã hoàn cảnh càng hoàn cảnh hơn.

 
11/4/2014
Đỗ Đình Tuân
Share on Google Plus

Hãy Cho Chúng tôi Biết Về Cảm Nhận Của Bạn!