( I )
Có bao giờ cầm bút
Mà không biết viết chi
Có bao giờ muốn nói
Mà không biết nói gì
Có bao giờ nữa không
Khi còn mà như mất
Có bao giờ nữa không
Như hôm nay sự thật.
( II )
Tôi vẫn nghĩ tới trường
Nơi ấy lắm tình thương
Của anh em đồng chí
Ngờ đâu lòng vị kỉ
Đã lấn át mọi người
Cho nên họ chê cười
Một tình yêu bè bạn.
( III)
Mỗi ngày một bài thơ
Những vần thơ viết vội
Về nhanh như đêm tối
Vào lúc đời ngủ yên.
Chắc sẽ dài liên miên
Những vần thơ nóng hổi
Sầm sập về trong tối
Như đoàn người câm đi.
Tôi hãi những vần thơ
Dài liên miên - nóng hổi
Đến với tôi rất vội
Như chiều về đêm lên.
Tôi không muốn ngồi bên
Cây bút này lần nữa
Vì ngoài kia - Trước cửa
Thơ làm tôi thất kinh.
Nguyễn Xuân Hiểu