Dịch thơ Nguyễn Khuyến 8






 Bài 76: Lão thái
Lão thái
(Vẻ già)
吾年五十五年零
Ngô niên ngũ thập ngũ niên linh
(Tuổi ta đa năm mươi lẻ năm)
醜態般般老盡形
Xú thái ban ban lão tận hình
(Tất cả mọi cái xấu đều hiện ra lúc già)
齒踣含酸如聚訟
Xỉ bặc hàm toan như tụ tụng
(Răng xiêu ghê buốt như cãi cọ nhau)
眼花掩卷漫傳經
Nhãn hoa yểm quyển mạn truyền kinh
(Mắt lóa gấp sách cắt nghĩa mò)
自憐鏡髮三分白
Tự liên kính phát tam phân bạch
(Tự thương mái tóc trong gương đã ba phần trắng)
剩有丹心一點靈
Thặng hữu đan tâm nhất điểm linh
(Nhưng lòng son vẫn còn một điêm thiêng)
莫怪憑窗連日
Mạc quái bằng song liên nhật túy
(Chớ thấy làm lạ rằng ngày nào cũng tựa cửa say sưa)
我为不醉孰为醒
Ngã vi bất túy thục vi tinh *
(Nếu ta mà không say thì tỉnh với ai)
 * Chữ tỉnh đọc thành tinh cho hợp vận

Dịch thơ :

Lăm nhăm năm lẻ tuổi trời cho
Vẻ xấu về già lắm thứ dơ
Răng vẹo ngậm chua như cãi vã
Mắt hoa sách gấp nghĩa suy mò
Tự thương mái tóc ba phần bạc
Son giữ trong lòng một điểm tô
Chẳng lạ ngày ngày say tựa cửa
Không say thì tỉnh với ai cơ ?
                Đỗ Đình Tuân dịch thơ
Sao Đỏ 15/3/2014
Share on Google Plus

Hãy Cho Chúng tôi Biết Về Cảm Nhận Của Bạn!