Dịch thơ Nguyễn Khuyến 19


 bài 69: Ngày xuân
春日
Xuân nhật 1
霜氣矇曨滿地飛
Sương khí mông lung mãn địa phi
辰光飄忽恨熹微
Thần quang phiêu hốt hận hy vi
園金橘核猶藏甲
Viên kim quất hạch do tàng giáp
水仙花未解衣
Bồn thủy tiên hoa vị giải y
曉滴幽簧如自泣
Hiểu trích u hoàng như tự khấp
夜鳴獨鶴似安歸
Dạ minh độc hạc tự an quy
畏寒懶欲推衣起
Úy hàn lãn dục thôi y khởi
外户常開客亦稀
Ngoại hộ thường khai khách diệc hy
Dịch nghĩa: Ngày xuân 1

Hơi sương mờ mịt bay tràn mặt đất
Ánh sáng ban mai mới thấy bực vì còn lờ mờ chưa rõ hẳn
Ở ngoài vườn hạt kim quất gieo còn nằm trong vỏ
Trong chậu thì hoa thủy tiên đang nứt màng
Buổi sáng những ngọn tre non âm thầm nhỏ giọt như đang khóc
Ban đêm một con hạc độc kêu vang, hình như không biết bay về đâu
Mình ngại rét nên lười không muốn tung áo trở dậy
Cổng ngoài thường mở khách ra vào cũng ít.

Dịch thơ :
Sương phủ mông lung khắp mọi nhà
Ban mai le lói chút mơ nhòa
Vườn kim quất hạt còn trong vỏ
Bồn thủy tiên màng chửa nứt ra
Tre nhỏ giọt thầm như tự khóc
Hạc kêu đêm vắng biết đâu nhà
Nằm lỳ ngại rét lười không dậy
Cổng mở nhưng người cũng ít qua.
               Đỗ Đình Tuân dịch thơ
Sao Đỏ 22/3/2014
Share on Google Plus

Hãy Cho Chúng tôi Biết Về Cảm Nhận Của Bạn!