Nắng đợi người qua đêm lặng yên
Làm ấm nỗi nhớ nhung khắc khoải
Chén rượu nồng men tình say mãi
Mặc lạnh đông về má càng đỏ thêm
Nắng nháy cười đôi mắt chẳng còn đen
Đang mờ dần theo cuộc đời năm tháng
Mà mỗi đêm tâm hồn còn duyên dáng
Tự khép mình trên cửa sổ hàng mi
Nắng thẫn thờ đưa tiễn ai đi
Phút ngậm ngùi nắng lững lờ phiêu bạt
Nắng im lìm không nhận ra ngột ngạt
Tiếc nuối-lạnh lùng-tính đếm thời gian…
Chén rượu nồng men tình say mãi
Mặc lạnh đông về má càng đỏ thêm
Nắng nháy cười đôi mắt chẳng còn đen
Đang mờ dần theo cuộc đời năm tháng
Mà mỗi đêm tâm hồn còn duyên dáng
Tự khép mình trên cửa sổ hàng mi
Nắng thẫn thờ đưa tiễn ai đi
Phút ngậm ngùi nắng lững lờ phiêu bạt
Nắng im lìm không nhận ra ngột ngạt
Tiếc nuối-lạnh lùng-tính đếm thời gian…
21/2/2014
Hồ Minh Quang