Vàng rộm trăng khuya ngớ ngẩn ngân
Xem quỳnh phô sắc vẻ tần ngần
Trắng tinh mười cánh màu chưa cũ
Trong suốt một bông nét vẫn tân
Khép nép tựa cành mời hiệp khách
Bâng khuâng vịn lá tiễn văn nhân
Yêu hoa nên sợ hoa còn thẹn
Trăng vội lẩn vào đám bạch vân.
Nhân hưng,ngày 9-5-2005
Thơ:Tạ Anh Ngôi-Ảnh minh họa:Hồng Nga
(Rút từ tập “Bến Chờ”NXB-VHDT)